Thoáng thấy dáng em trong buổi chiều đầy gió
Bước một mình trông có vẻ cô đơn
Mái tóc em bay trong bóng xế chập chờn
Đã làm lòng tôi thêm phần xao xuyến
Bấy lâu nay tim chưa hề lên tiếng
Nó vẫn dại khờ mang hai tiếng ngây thơ
Nào ngờ giờ đây nó suy nghĩ vẫn vơ
Và rồi hằng đêm nó đem lòng tơ tưởng
Không có phù sa làm bạc màu thổ nhưỡng
Không có tình yêu người ta cũng chai sầu
Nhưng khi yêu mấy ai chẳng ngu đần
Lúc giận hờn, khi đem lòng nhung nhớ
Từ trước đến nay tình yêu vẫn thế
Đôi lúc nồng nàn nhưng tiềm ẩn niềm đau
Rồi đôi khi sống bên cạnh nỗi sầu
Ta mới bíêt tình yêu nhiều màu sắc
Nhưng em ơi, xin em đừng dập tắt
Ngọn lửa tình vừa được nhóm trong tôi
Đã xua đi cái cẳm giác đơn côi
Ngự trị trong tim làm lòng tôi băng giá
Tưởng chừng như tôi là người sắt đá
Chẳng bao giờ biết tới tiếng yêu thương
Nhưng em ơi, tôi là kẻ bình thường
Đã yêu ai thì trọn đời trọn kiếp
Tôi không dám sánh tình tôi như truyền thuyết
Bởi là người ai không có khi sai
Hãy tin tôi dù lời hứa con trai
Một phần hai là thay lòng đổi dạ
Nhưng xin em đừng đem lời nhục mạ
Dù đa tình nhưng tuyệt đối thuỷ chung
Khi hai ta đã sánh bước đi cùng
Trái tim em và tôi hoà làm một
Hãy tin tôi, đừng cho mình dại dột
Hãy mở lòng đón nhận trái tim tôi
Xin trời cao và nhật nguyệt sáng soi
Người yêu ơi, chấp nhận tôi em nhé!
TS